Tâm Sự Hoa Bàn Thánh

Sat,16/03/2019
Lượt xem: 1720

 

Tôi là bông cúc vàng
Giữa vườn hoa rực nắng,
Xuân căng tràn sức sống
Cho hồn thơ bay cao.
 
Tôi là bông cúc vàng
Giữa ngàn hoa muôn sắc,
Nhưng dòng đời nháo nhác
Tôi nghĩ về đời tôi.
 
Sinh ra ở trên đời
Rồi cũng vào dĩ vãng,
Sinh tử vốn lẽ trời
Vui cười kề đau khổ. 
 
Bỗng trong hồn vang vọng
Một giọng nói dịu êm: 
“Được lời lãi thế gian 
Mà linh hồn bị thiệt
Ích gì khi tôi chết
Lợi gì sống bất an.”
 
Từ kinh nguyện, cầu xin
Đến hỏi han, tìm hiểu
Rồi bỗng nhận ra rằng:
Tôi muốn làm Hoa Thánh.
 
Ngôi thánh đường lộng lẫy
Sừng sững thánh giá cao
Kiên nhẫn chiếc đèn dầu
Đứng cạnh bên nhà tạm.
 
Muôn loài hoa đến đây
Từ phương trời xa lạ, 
Hạnh phúc và ngỡ ngàng
Hiện trên từng khuôn mặt.
 
Hôm nay là Chúa Nhật
Lễ mừng Chúa Phục Sinh
Chúng tôi được tạo hình
Bên cạnh bàn thờ Chúa.
 
Người đến dâng thánh lễ
Sốt sắng và nghiêm trang
Ngọn nến sáng thanh quang
Nhạc đàn ca dìu dặt.
 
 
Khi kết thúc giờ thánh
Nườm nượp người ra về
Nhiều kẻ lại mân mê
Trầm trồ khen hoa đẹp.
 
Lòng chúng tôi rạo rực
Không thể nói nên lời,
Thấy ý nghĩa cuộc đời
Hiện lên từng nét mặt.
 
Rồi dòng người dần khuất
Thánh đường lại lặng yên,
Trống vắng và mênh mông,
Thời gian dài thăm thẳm.
 
Hết còn những tiếng khen,
Chẳng còn người qua lại,
Tôi trở nên sợ hãi
Bóng tối và cô đơn.
 
Ngoài trời chim vẫn bay
Bướm tung tăng đùa giỡn
Muôn loài hoa đua nở
Tận hưởng xuân tràn trề.
 
Sâu thẳm trong cõi lòng
Một nỗi buồn xa vắng.
Bỗng trên cao vang vọng
Lời Chúa nói với tôi:
 
“Hãy theo Thầy, con ơi!
Hy sinh và phục vụ
Sống thanh bần nghèo khó
Tận hiến cho cuộc đời.”
 
Tôi chợt nhận ra rằng
Lặng thinh đâu là khổ
Thinh lặng là căn cớ
Để gặp Đấng Uy Linh.
 
Nhìn lên thánh giá cao
Giêsu, Người ở đó
Vẫn kiên trì không bỏ
Chịu đóng đinh mỗi ngày.
 
Tình yêu cao hơn mây
Ngài tự mình khiêm hạ
Trở nên hình bánh nhỏ
Thỏa khao khát muôn người.
 
Tình yêu Chúa cao vời
Muôn đời ai thấu hiểu.
Là hoa, tôi đã thấy
Ý nghĩa của đời tôi.
Suy ngắm trong thinh lặng
Một nỗi niềm bâng khuâng
Tự cõi lòng trào dâng
Nguồn bình an dào dạt.
Dẫu biết là khó khăn
Đang chờ tôi phía trước.
Vâng lời Ngài, tôi bước.
Với Ngài, tôi tiến lên.
Tôi là hoa bàn thánh
Tôi phó thác đời tôi.
Mùa xuân của cuộc đời
Là niềm vui TẬN HIẾN.
 

Phêrô Võ Tá Luyện, k.13

 

Trích từ Tập san Đức tin và Văn hóa, số 11

 

Nguồn tin: