Tết này đi đâu?

Wed,23/01/2019
Lượt xem: 2092

Trời đã bắt đầu hong khí ấm trên những mầm xanh dọc ngõ nhỏ dẫn vào nhà tôi. Thấp thoáng đâu đó, tôi đã thấy những cánh én bay lượn giữa trời mây xanh biếc. Vậy là một mùa xuân mới đang ùa về.

Thuở nhỏ, mỗi độ xuân về, tôi lại nô nức chờ để được diện những bộ áo thật đẹp. Vui nhất vẫn là đêm Giao Thừa và Mồng Một Tết, với bộ áo quần mới, tôi chạy khắp sân để xem ông bà đọc kinh và chúc lành cho con cháu. Sáng ra, tôi hết chơi với đám bạn ở trước sân rồi sau đó lại chạy ù ra đầu ngõ xem múa lân. Thỉnh thoảng, đứa nào trong nhóm có khách đến thăm nhà lại chạy thục mạng về để mong nhận được tiền lì xì.

Tết mà! Các bữa ăn ngày tết cũng đơn giản nhưng sao lại ngon đến lạ lùng. Bữa nào cũng có bánh chưng, củ kiệu, hành muối với thêm món thịt kho tàu. Mà món khoái khẩu của tôi là lấy một xấp bánh tráng nhúng nước cho mềm rồi chấm với nước kho thịt. Bữa cơm ngày tết ngon là nhờ hương vị của tình thân gặp gỡ ấy chứ! Cái Tết thời trẻ con sao mà bình dị, giản đơn làm sao.

21 cái xuân xanh trôi qua như thoi đưa. Giờ tôi đã là sinh viên năm thứ 3 rồi còn gì. Năm mới tết đến, tôi với mấy đứa bạn chơi thân lại hò réo nhau xem: “tết này đi đâu”. Có khi tết chúng tôi lại rủ nhau đi đổi gió ở Đà Lạt đến tận chiều mồng 2 mới về. Có năm thì cả nhóm rủ nhau đi đón tết ở Sapa. Lớn rồi nên tết tôi cũng ít có ở nhà. Có lần mẹ hỏi: “khi nào con ở nhà ăn cơm với bố mẹ vậy?”

Tết năm ngoái, tôi được nghỉ tết từ 24 âm lịch. Trở về quê, tôi được sống lại khung trời tuổi thơ khi được thoát khỏi cảnh ồn ào tấp nập chốn thị thành. Tận dụng thời gian này, tôi thả hồn tận hưởng những làn hơi xuân hiu hiu như thể chị gió đang đánh đu trên từng cành mận bên hiên nhà với niềm vui xuân đến. Điện thoại của tôi rung báo cuộc gọi của nhỏ Hương trong nhóm. Vừa bắt máy, nó liền hỏi: “Ê! Tết này đi đâu”. Nghe thấy thế, mẹ tôi nằm ngay bên liền quay mặt vào vách rồi cất lên một tiếng ru hời ngày xưa đưa tôi lớn: “À a à ơi. Trưa hè bên chiếc võng đưa. Mẹ ru con ngủ ơ, ơ giữa trưa bóng tròn. À a à ơi.” Ơ! Giọng hát ru của mẹ hôm nay nghe sao có vị mặn.

Nhìn ra ngoài hiên, những hạt ngọc xuân đang nhẹ đưa mình khẽ chạm vào đất mà làm ướt sũng lòng tôi. À! Tết sẽ có nhiều nơi để đi và chỉ duy nhất một nơi để trở về.


                                             JB Nguyễn Phi Long, S.J.

Nguồn tin: Dongten.net
Tags :