Đăng trình loan báo Tin Mừng

Fri,17/12/2021
Lượt xem: 1432

 CHÚA NHẬT IV MV C

(Mk 5,2-51; Dt 10,5-10; Lc 1,39-45)

ĐĂNG TRÌNH LOAN TIN MỪNG

Lm. Hoa Thập Tự

Trong suốt Mùa Vọng này Giáo Hội đã từng bước dẫn con cái mình bước vào cuộc vọng ngóng mong chờ SỰ XUẤT HIỆN CỦA HỪNG ĐÔNG TỪ CHỐN CAO VỜI VIẾNG THĂM: Chúa nhật I - Hy vọng: loan báo về sự xuất hiện của Đấng sẽ đến; Chúa nhật II - Tình yêu: lời mời gọi dọn đường sửa lối dón Chúa; Chúa nhật III - Niềm vui: loan báo niềm vui gần kề; và Chúa nhật IV – Bình an: gọi mời chúng ta thụ hưởng niềm vui sung mãn nơi Thái tử Bình an cùng với Đức Maria. Sứ điệp Lời Chúa hôm này kêu mời chúng ta dõi theo dấu chân “Ngôi sao của việc Phúc âm hóa” trong việc thông truyền niềm vui Tin mừng.

Niềm vui thành hình

Vịnh gia 79 diễn tả nỗi khốn cùng của dân Chúa trong cảnh lưu đày và lời thống thiết kêu lên cùng Thiên Chúa – Đấng cứu độ họ. Quả thực khúc ai ca này nói lên thảm trạng của dân ưu tuyên bị thất thủ trong hai biến cố: Samari (721 Tcn) và Gierusalem (587 Tcn) như câu 13-14 diễn tả sự tan hoang của Vườn nho Israel: “Tường rào nó, vậy sao Ngài phá đổ? Khách quan đường mặc sức hái mà ăn! Heo rừng vào phá phách, dã thú gặm tan hoang”. Từ vực thẳm khốn cùng của sự tha hương nơi chốn lưu đày, dân Chúa được đánh thưc niềm tin vào Thiên Chúa của họ và nài xin: “Lạy Thiên Chúa, xin phục hồi chúng con”, “xin trở lại”, “xin ngó xuống”, “xin thăm nom và bảo vệ cây nho – vườn nho Chúa đã trồng” (c.8.15.16). Họ tuyên xưng vào sức mạnh cứu độ của Thiên Chúa – Mục tử nhà Israela sẽ dùng “uy dũng”, “ánh tôn nhan rạng ngời” để giải thoát, đem lại ơn cứu độ cho họ.

Uy dũng” – “Ánh tôn nhan rạng ngời” đã được các Ngôn sứ tiên báo. Đó là vương quyền của Messia như Mikha trong bài đọc thứ nhất trình bày. Tuy nhiên, Uy dũng đó không phải là sức mạnh đến từ một Vương trượng xứng bá trong thế gian của một danh gia vọng tộc, nhưng đến từ “số sốt” Israel, từ Bethlem Epratha bé nhỏ; từ nơi chẳng mấy ai quan tâm, không phải là địa linh nhân kiệt, nhưng “uy danh Đức Chúa” sẽ được tỏ bày và nền hòa bình sẽ “trải rộng đến tận cùng trái đất”.

Uy danh và nền hòa bình đích thực không chỉ là lời loan báo được lặp đi lặp lại như một lời an ủi cho dân trong cảnh đợi chờ một viễn tượng tươi sáng giữa những khổ lũy, nhưng được thành hình, nhập thể trong một con người cụ thể: “Khi thời gian tới, Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người đàn bà, và sống dưới Lề Luật, 5để chuộc những ai sống dưới Lề Luật, hầu chúng ta nhận được ơn làm nghĩa tử” (Gal 4,4-5). Thiên Chúa vô hình, siêu việt đã trở nên nhỏ bé nơi Hài nhi, trở nên người phàm – là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Đó là niềm vui trọng đại, là Tin mừng vượt trên mọi hiến lễ, Thiên Chúa làm người, niềm vui thành hình hài để chúng ta có thể nhìn, có thể chuyện trò, có thể cảm nhận tất cả hiện sinh của chúng ta trong thân phân con người chúng ta. Tác giả thư gởi tín hữu Do thái nói lên: khi vào trần gian, Chúa Kitô đã không ưu hy tế và hiến lễ, những “đã tạo cho con một thân thể” (10,5). Biến cố truyền tin cho Đức Maria, Thiên Chúa làm người và ở giữa chúng ta – Tin mừng trọng đại réo gọi mọi nhân tâm và toàn vũ hoàn.

Mùa vọng gọi mời chúng ta chiêm ngắm Tin mừng nhập thể hiện diện lấp đầy hiện sinh của chúng ta như Gaudium et Spes số 22 khẳng định: “Mầu nhiệm về con người chỉ thực sự được sáng tỏ trong mầu nhiệm Ngôi Lời nhập thể”.

Niềm vui đăng trình

Sau khi đón nhận Ngôi Lời trong cung lòng, Đấng được phủ đầy bởi ân sủng, trào tràn niềm vui đã vội vã lên đường thông truyền niềm vui cứu thế. Bài Tin mừng hôm nay Giáo hội mời gọi con cái mình dõi theo bước chân của Mẹ chúng ta trong việc đón nhận và loan báo Niềm vui Tin mừng: “Hồi ấy, Maria lên đường, vội vã đi đến miền núi”. Mẹ vội vã, hỗi hả đăng trình không phải bi thôi thúc bởi nhịp sống số, bởi thời kinh tế thị trường mà vì Mẹ đầy ơn phúc và muốn thông truyền ơn phúc lạ cho người khác, Mẹ muốn người khác hoan hưởng niềm vui cứu độ, cụ thể là gia đình người chị họ - Elizabeth. Đức Phanxicô viết: “Maria, Trinh nữ, Mẹ dấu yêu bởi tác động của Chúa Thánh Thần, Mẹ đã đón nhận Lời sự sống từ sâu thẳm đức tin khiêm cung… Ngập tràn sự hiện diện của Đức Kitô, Mẹ đem niềm vui đến cho Gioan Tẩy giả, khiến thánh nhi trong dạ mẹ nhảy mừng. Lòng rộn ràng vui sướng hân hoan, Mẹ ca hát những kỳ công của Chúa…” (Evangelii Gaudium, 288).

Chúng ta hãy dõi theo dấu chân Mẹ để cất bước đắng trình với nguồn lực mà Thánh Tông đồ khẳng định “Tình yêu Đức Kitô thúc bách chúng tôi” (2Cor 5,14). Mẹ là hình ảnh và khuôn mẫu của Hội thánh lữ hành, Giáo hội vui mừng ra đi Phúc âm hóa. Quả vậy, Đức Maria, nói như Đức Phanxiô, “ngôi sao của Phúc âm hóa” – thiếu nữ Sion “đầy đức tin, sống và tiên bước trong đức tin” và “cuộc lữ hành đức tin phi thường của Mẹ biểu thị một điểm qui chiếu cho Hội Thánh”. Giáo hội, mỗi chúng ta, theo Đức Maria dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần trong hành trình đức tin, hướng tới sứ mạng phục vụ và sinh hoa kết quả. Quả vậy, “công cuộc loan báo Tin mừng  của Giáo hội có một phong cách Maria. Môi khi nhìn lên Mẹ, chúng ta một lần nữa tin vào bản chất cách mạng của tình thương và sự dịu dàng” (EG 287-288).

Mùa vong giúp chúng ta ý thức sống niềm vui cứu độ bằng cách để cho lòng chúng ta được lấp đầy bởi tình yêu Chúa và mau mắn thông truyền niềm vui Tin mừng cho người khác. 

Niềm vui gặp gỡ, niềm vui trao ban, niềm vui đong đầy

Niềm vui Tin mừng không bao giờ là sở đắc của riêng ai, nhưng là niềm vui trao ban, Tin mừng gặp gỡ, đối thoại. Cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và con người và giữa con người với nhau trên căn bản của Tin mừng.

Đức Maria đầy ơn, trào tràn niềm vui sự hiện diện của Đức Kitô, không chỉ nơi con người của Mẹ mà còn nơi công việc Mẹ làm và lời Mẹ nói, nơi sự hiện diện của Mẹ. Khi tới nhà Dacaria, Mẹ chào bà Elizabeth (c. 40). Lời chào của Mẹ, lời chào của niềm vui, của ân sủng, của bình an, đã thông truyền sang cho bà chị họ niềm vui thánh thiện, niềm vui ơn cứu độ: Gioan nhảy mừng hoan hỷ trong thai mẫu và Eliazabeth được tràn đầy Thánh Thần (c.41). Ơn trong đại được Mẹ viếng thăm cùng với ơn được làm mẹ muộn màng đã làm cho bà Elizabeth nhận ra “Quả Phúc” của Thiên Chúa nơi Mẹ khi tuyên xưng Đức Maria là “Thân Mẫu Chúa tôi”, “Chúa tôi”   - một danh xưng của Đấng Mesia. Bà Elizabeth nhận ra Chúa của mình nơi người con của Đức Maria là nhờ được đầy ơn Chúa Thánh Thần.

Như thế, sự hiện diện của Mẹ đầy ơn phúc là sự hiện diện của niềm vui, của việc thông truyền niềm vui. Đó niềm vui đem Chúa đến vào trao ban cho người khác, đồng thời cũng là việc chia sẻ với người khác niềm vui, phúc lành của họ. Đó là niềm vui ơn cứu độ - hoan lạc trong Thần Khí. Người ta nói rằng: gặp gỡ mà làm cho người ta nên tốt, tin tưởng, đó là làm tông đồ. Trái lại, gặp gỡ làm cho người ta hoang mang, rầu rĩ, đó là phản Kitô.

Mẹ đến nhà Dacaria để đem niềm vui, để chia sẻ niềm vui. Gặp nhau đem lại niềm vui cho nhau, niềm vui đến từ Thiên Chúa; Mẹ đến nhà Dacaria để thánh hóa nhà này. Gặp gỡ là để đem lại sự thánh thiện, ơn cứu độ cho tha nhân; Mẹ và bà Elisabeth nói cho nhau về ân huệ Chúa. Gặp gỡ là để nói về những điều cao cả mà Chúa đã thực hiện nơi chúng ta: “Hãy cùng tôi ngợi khen Đức Chúa. Ta đồng thanh tán tụng danh Người” (Tv 34,4).

Hướng tới niềm vui Giáng sinh, chúng ta được gọi mời đăng trình đến với tha nhân để chia sẻ niềm vui của Emmauel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta, niềm vui của “con tim nói với con tim” bởi Chúa đã làm cho chúng ta những việc trọng đại.

Rabbouni 67

Lạy Chúa Giêsu,
xin sai chúng con lên đường
nhẹ nhàng và thanh thoát,
không chút cậy dựa vào khả năng bản thân
hay vào những phương tiện trần thế.

Xin cho chúng con biết chia sẻ Tin Mừng
với niềm vui của người tìm được viên ngọc quý,
biết nói về Ngài như nói về một người bạn thân...

Lạy Chúa Giêsu,
thế giới thật bao la
mà vòng tay chúng con quá nhỏ.
Xin dạy chúng con biết nắm lấy tay nhau
mà tin tưởng lên đường,
nhẹ nhàng và thanh thoát

 

Nguồn tin:
Tags :